Năm 1947, bác Lee phụng sự tại Thượng Hải. Ngày nọ, trong khi bác cùng các đồng công đang ngồi tương giao công tác
trong phòng. Có một chị em chấp sự rất căng thẳng đến với các anh em. Chị nói
rằng:
- “Anh Lee ơi, có một lỗ hổng rất lớn ở trên trần
nhà.” Khi chị nói, chị dang hai tay ra cho bác
Lee xem lỗ hổng to như thế nào. Bác Lee hỏi chị:
- “To như thế nào?”
Chị nói:
- “To như vầy!” Tay chị thu nhỏ lại
một chút so với lúc đầu. Bác Lee hỏi lại chị:
- “To như thế nào?”
Chị nói:
- “Như thế này ạ.”
Bác Lee hỏi lần thứ ba:
- “To như thế nào?”
Chị nói:
- “To khoảng thế này
ạ.” Mỗi lần
hỏi, chị lại ra dấu lỗ hổng nhỏ đi một chút.
Cuối cùng các anh em lên lầu xem, phát hiện lỗ hổng
thật sự rất nhỏ.
Nếu chúng ta áp dụng nguyên tắc này trên mình, sẽ
thấy chúng ta không chính xác như thế nào.
(Huấn luyện và thực hành tổ sinh đông.)
Các em hãy cầu nguyện,
Ô Chúa Jesus, Ngài là sự chính xác
của con, xin Chúa làm một với con trong lời nói cung như trong việc làm để con
luôn chính xác. Xin nhắc con không nói những lời bỡn cợt và những lời xấu xa. Xin
giúp con không nói quá, không nói giảm nhưng “phải con nói phải, không con nói
không”. Amen!
0 Nhận xét